Bên cạnh Pù Luông xinh lung linh với những resort sang chảnh có bể bơi vô cực view hướng núi nhìn ra ruộng bậc thang tuyệt đẹp, còn có một Pù Luông bình dị, hiền hoà non nước hữu tình, người dân nhiệt tình và mến khách. Nếu bạn là người thích trải nghiệm, yêu thiên nhiên và đam mê khám phá thì hãy dành ít phút để cảm nhận bài viết này nhé.
Nơi đây bốn bề một màu xanh ngát xanh, đẹp như một bức tranh thuỷ mặc, phía xa xa có áng mây trắng vắt ngang lưng chừng núi, rừng cây cao thân thẳng tắp lá khẽ lay như gọi mời, mặt nước hồ phẳng lặng tựa một tấm gương khổng lồ soi được cả bầu trời rộng lớn.
Kinh nghiệm đi Pù Luông, tới khu chèo bè bạn nên hỏi thăm người dân những điểm vui chơi tham quan gần đó. Theo lời chỉ dẫn của anh chủ bè, tụi mình đi vào con đường mòn dẫn vào khu rừng nhỏ tìm đến thác nước cao nhất để tắm.
Ở đây có dịch vụ mát xa toàn thân miễn phí suốt ngày đêm, tặng kèm dịch vụ ngâm mình thư giãn trong những hố sục bọt tung trắng xoá, khuyến mãi thêm vé hồ bơi lộ thiên nước mát lạnh trong vắt thấy tận đáy. Ngồi bên con thác, nốc một ngụm bia lạnh, ngước mặt nhìn mây trời, thấy cuộc đời này thật tự do tự tại.
Trời tối dần, tụi mình cũng vừa kịp sắp xếp xong mọi thứ, chiếc lều lung linh sẽ dựng trên bè tre, bãi đá sẽ làm thành gian bếp xinh, bàn ghế sẽ đặt cạnh đó.
Đêm nay, ở nơi thơ mộng này, bên bếp lửa bập bùng, có mồi ngon bia ngọt cùng bằng hữu hàn huyên những câu chuyện. Trăng thanh, gió mát, cành lá khẽ lay hát ru tụi mình vào giấc mộng đẹp.
Người dân ở đây thân thiện, nhiệt tình và mến khách. Thấy tụi mình vác balo to đùng nét mặt lơ ngơ nên mọi người xúm lại bắt chuyện hỏi thăm rất thân tình. Gia đình anh chủ bè dễ thương vô cùng.
Tối hôm đó, anh hì hục neo bè tre cẩn thận cố định một chỗ vì sợ nửa đêm tụi mình bị trôi đi xa. Lại sợ tụi mình đói, anh tiếp tế cho một chõ xôi nếp thơm ngon ngọt bùi. Sáng ra, vợ anh lại đem thêm dĩa bánh dẻo cho tụi mình thưởng thức.
Mọi người quan tâm việc tối qua tụi mình ngủ có ngon không, họ có chút hiếu kì vì xưa nay chưa từng có ai cắm trại qua đêm ở nơi này. Một cách như vô tình, tụi mình đã trở thành những kẻ lang thang lạ lùng và thú vị, nhỉ?
Đỉnh Pù Luông 1700m có thể đi về trong ngày, nhưng theo kinh nghiệm đi Pù Luông của nhóm mình, bạn nên chọn lịch trình leo núi 2 ngày 1 đêm để có những trải nghiệm khác hơn.
Đỉnh núi tuy không quá cao nhưng chắc chắn ai cũng phải há hốc mồm. Ấn tượng của mình về Pù Luông là những con dốc cứ nối tiếp nhau không dừng.
Những cơn mưa ngày trước làm con đường trở nên khó đi hơn, lại thêm lũ vắt nhảy nhót không ngừng dưới chân và cả bọn sâu lông khổng lồ khiến đôi lần cả nhóm phải chùn bước chân.
Chuyến leo núi lần này trở nên thú vị vì tụi mình được thử sống như người rừng: ngủ trong hang đá, uống nước suối, săn bắt và hái lượm.
Bạn dẫn đường đã hái ít măng đắng để luộc và làm một vài xiên ốc sên nướng mọi. Trong cái tiết trời lạnh căm căm, ngồi bên đóm lửa to, cùng nhau sưởi ấm và thưởng thức đặc sản của núi rừng, mọi mệt nhọc như tan vào khói sương.
Đêm dần buông, sương càng đặc quánh, cái lạnh của núi rừng thật khó diễn tả bằng lời, bên ngoài cửa hang được chắn gió bởi tấm bởi tấm bạt to, cả đám phải tự ru mình vào giấc ngủ để lấy sức tiếp tục cho hình trình chạm mốc Pù Luông ngày hôm sau. Mỗi chuyến leo núi đều có những câu chuyện của riêng nó và đỉnh Pù Luông cũng không ngoại lệ.
Kho Mường như một cái xóm nhỏ vùng núi, rất nên thơ và cũng thật yên bình.
Men theo con đường uốn lượn, mãi mê vui đùa cùng lũ vịt chạy lăng xăng, phấn khích nhảy vào chuồng cỏ thật to và tưởng mình là hoàng đế có cả một giang sơn, tuổi thơ chợt ùa về trong tích tắc.
Thấy người dân hăng say gặt lúa, tụi mình cũng tò tò đi theo xin được làm cùng. Cô nông dân vui vẻ hướng dẫn tụi mình ra giữa cánh đồng, lấy những bó lúa cho vào gùi và khiêng ra phía ngoài.
Trải nghiệm này có vẻ đơn giản cho đến khi tụi mình bắt đầu ôm những bó lúa trên vai đi trên bờ ruộng đất mềm và rất hẹp. Bước chân của những đứa trẻ thành phố như mình có đôi lần loạng choạng như muốn bổ nhào, nhưng nghĩ mà thương những cây lúa chẳng may bị thân hình vạm vỡ này đè bẹp sẽ như thế nào. Thế nên ai cũng tự nhủ lòng, cố gắng ghìm chắc đôi chân mà gánh lúa ra phía ngoài an toàn.
Kinh nghiệm đi Pù Luông, bạn đừng bỏ qua hang Kho Mường. Mình mới đến cửa hang mà cứ mãi xuýt xoa. Tự hỏi, không biết bàn tay ai đã nhào nặn ra vẻ đẹp biến hóa thế này, từ phía ngoài nhìn vào, hang trông rất hùng vĩ và ma mị.
Từ bên trong lòng hang nhìn ra phía ngoài, cảnh vật như ở một thế giới khác, hang mang nét dịu dàng và nên thơ, những bụi cây nhỏ phủ xanh hai bên tựa lối dẫn lên thiên đàng.
Trời cũng gần giữa trưa, nhưng cái nắng ở bản làng vẫn còn dịu nhẹ, lang thang một đoạn mình bắt gặp bọn trẻ chân trần vui đùa cùng chiếc lá cọ rất to, nét cười tinh khôi và ánh mắt ngây thơ có chút ngại ngùng làm mình xao xuyến. Có lẽ mình say Kho Mường thật rồi.
Nét mộc mạc chân chất tinh khôi trong đôi mắt của những đứa trẻ vùng cao.
Kinh nghiệm đi Pù Luông, nếu bạn đến thác Hiêu thì bỏ qua đoạn dưới chân thác, những hố nước khá nhỏ và rất đông khách du lịch. Thác Hiêu thật sự đẹp và hùng vĩ khi bạn bỏ công sức lội nước trèo lên phía trên cao.
Ở đó có những thác nước đổ rất mạnh xả xuống lòng hồ như một bể bơi lộ thiên trong xanh màu ngọc bích. Kì lạ ở thác Hiêu có những hốc đá ẩn mình sau thảm rêu xanh, hang rất nhỏ chỉ vừa một người chui vào, bên trong rất mát và dưới ánh đèn pin từ chiếc điện thoại đôi khi có thể thấy được thạch nhũ.
Cảm giác vượt qua nỗi sợ hãi, lách người vào hang tối đen như mực và chật hẹp cũng là một trải nghiệm thú vị mọi người cũng nên thử một lần.
Trái ngược với thác Hiêu hùng vĩ, bản Hiêu rất đỗi dịu dàng.
Men theo con đường mòn lên đồi cao có những căn nhà sàn vách nứa, mái lợp lá cọ rất gần gũi với môi trường. Đường dẫn vào nhà được chắn bởi một hàng rào bé tẹo, có con lạch nhỏ nước trong vắt chạy dọc lối đi. Mọi thứ đều rất mộc mạc từ cái chuồng gà bé xinh được rợp xanh bởi những cây dây leo, chỗ tắm được che chắn đơn sơ bởi những lá cọ khổng lồ.
Rảo bước đến cuối con đường, từ phía trên cao nhìn xuống, bắt gặp hình ảnh dễ thương có một bạn nhỏ đang chơi đùa cùng chú cún. Mình vừa kịp chụp được một khoảnh khắc thì bị cậu bé phát hiện và chạy mất hút vào trong nhà. Khác với sự nhộn nhịp ở dưới bản, cuộc sống ở trên này đơn giản và yên bình lắm, lặng yên có thể nghe được tiếng gió reo hò vui đùa cùng cỏ cây.