Nếu một ngày bạn có dịp ghé đến Quy Nhơn, nghe biển rì rào, nghe hàng dương hát, đừng quên dừng chân đến thăm Anh Nhật Gia Viên và thưởng thức những món dân dã mà thanh tao, sang trọng.
Nhà hàng cổ Anh Nhật Gia Viên nằm trên trục đường lớn Trần Hưng Đạo (ảnh: Trình Huỳnh)
Ăn món của xứ Nẫu đâu cứ phải nhà hàng sang trọng gì cho cao sang, đâu cứ phải không gian rộng lớn gì cho rực rỡ, đâu cứ phải sơn hào hải vị, vang đỏ, rượu Tây mới là ngon miệng…đã đến Nẫu thì phải thưởng thức đồ ăn xứ Nẫu, do người Nẫu chế biến. Vừa bình dị, giản đơn nhưng vừa ngon khó quên.
Anh Nhật Gia Viên nằm đối diện khu du lịch Tháp Đôi – một trong những điểm đến nổi tiếng của du lịch Quy Nhơn. Được xây dựng trên diện tích 600 m2 với hai căng nhà rường cổ. Khoảng khắc đầu tiên khi đến nơi đây, du khách sẽ khá ấn tượng bởi cổng vào được dựng theo phong cách vương giả, sang quý thời xưa, mà lại có chút kí ức nhắc nhớ về những ngôi nhà đặc trưng ở làng quê phía Bắc vì được điểm tô hai bên đường là hai hàng cau thẳng tăm tắp, có cả hàng dâm bụt, bụi chuối, thêm giếng nước sau nhà, rồi điểm thêm vài chậu hoa mai tứ quý, bonsai…
Sảnh chào của Anh Nhật Gia Viên
Khi thấy có khách sắp bước vào, bác bảo vệ sẽ nhanh chóng đánh một tiếng trống chào mừng cũng là động tác thông báo cho nhân viên nhà hàng ra đón khách. Tôi khá bỡ ngỡ và bất ngờ với cách chào khách như vậy vì đây cũng là lần đầu tiên tôi được đón tiếp trịnh trọng như thế này. Nói là trịnh trọng nhưng cũng không quá lố đâu các bạn ạ, vẫn có cảm giác dân dã, bình dị như “nhà quê” của mình ngày xưa ấy. Cảm giác thích thú vô cùng.
Không gian bên trong khá thoáng đãng và mát mẻ, theo chân cô bạn nhỏ lễ tân, chúng tôi quyết định lên thẳng tầng lầu để đón gió mát. Anh Nhật Gia Viên được thiết kết theo kiểu nhà rường cổ gần trăm tuổi của xứ Huế thời xưa với những đường chạm trổ hoa văn đầy công phu và tinh tế. Mọi vật dụng đều bằng gỗ, bàn ghế để khách thưởng thức món ăn cũng kiểu tràng kỷ với hoa văn cổ; thoạt đầu nhìn khá bắt mắt, càng chiêm ngưỡng lại càng mê mẩn. Nhân viên ở đây từ lễ tân đến phục vụ đều khoác lên mình bộ đồng phục bà ba, nhìn chân chất và hiền hậu lại dễ mến lắm.
Nếu bạn có thổ địa dẫn đường thì không sao, nếu không có, bạn có thể nhờ các bạn phục vụ tư vấn về món ăn nhé. Họ nhiệt tình lắm. Nhà hàng này vốn chuyên về các món bánh dân dã thuần Việt, đặc biệt là các món đặc trưng tiêu biểu của đất võ Bình Định.
Sau khi được tư vấn tận tình, chúng tôi bắt đầu thử các món như bánh hỏi, bánh xèo tôm nhảy. Đồ ăn ở đây nóng và mới, lại được mang lên rất nhanh chóng và gọn gàng.
Món ăn dân dã (ành: notliemtran)
Được chuẩn bị bởi đầu bếp tài hoa xứ Nẫu (ảnh: tientien.bebe.22)
Đặc sản xứ Nẫu không thể bỏ qua (ảnh: vivian.le93)
Vừa thưởng thức món ăn giữa không gian hoài cổ, giữa những hàng cau cao vút, bụi chuối khẽ rung rinh lá, nét hài hòa thanh tao giữa sắc xanh thiên nhiên kết hợp cùng màu nâu của gỗ cổ xưa, cảm giác an yên, nhẹ nhàng cứ ùa đến. Bạn cứ thong thả mà thưởng thức thôi. Đừng quên nhâm nhi chút trà ấm nóng sau bữa ăn nhé, vừa nhuận trường vừa giúp bạn thư thái tâm hồn. Ngồi trên cao ngắm bốn phía an tĩnh rồi nhấp ngụm trà, ấm nóng mà vị thanh thanh, hít hà sao mà ngon quá.
Vừa “chà” một cái khoan khoái thì nghe đâu có tiếng hô bài chòi vọng lên. Thắc mắc mới ngoắc ngoắc cô bé lễ tân mặc áo bà ba tới hỏi. À, cứ mỗi thứ Bảy của tuần đầu tiên hằng tháng, Anh Nhật Gia Viên có tổ chức hát bài chòi để khách thưởng thức. Nói ra mới hay, bài chòi là một trong những loại hình di sản văn hóa phi vật thể của Bình Định và không phải lúc nào cũng được nghe hát bài bản như thế này. Vậy là lần này chúng tôi may mắn lắm mới có cơ hội thưởng thức loại hình đặc sắc này.
Xung quanh bàn chúng tôi đã có một số người xuống tầng bên dưới để mục sở thị xem người ta chơi bài chòi, còn chúng tôi nhìn nhau, hiểu ý nhau, thôi thì mình cứ thẩn thơ trên này nghe người ta hát chòi. Vừa nghe hát vừa thưởng trà giữa không gian cổ xưa mà sang trọng. Mỗi nhịp chòi vang lên nghe réo rắt lòng như muốn quay về những ngày xưa cũ.
Mỗi nhịp chòi vang mang miền kí ức tuổi thơ tôi quay về
Tôi chợt nhớ, hồi bé, lúc bà ngoại tôi còn sống. Hằng tháng, bà hay dắt tay tôi xách theo cái ghế nho nhỏ, xuống dưới nhà lăng, nơi người ta thờ Cá Ông để nghe chòi. Hồi đó, có hiểu gì đâu, vậy mà tôi vẫn lẽo đẽo theo bà để ngồi nghe người ta hát, ngồi ngắm bà tôi cười móm mém thấy thương. Mà lâu rồi tôi không được nghe chòi nữa. Mà, bà tôi cũng mất rồi…
Người ta gọi Anh Nhật Gia Viên là nhà hàng sang trọng, còn tôi xem Anh Nhật Gia Viên là nơi xưa cũ, nơi tôi hoặc bạn có thể sống trong kí ức của những ngày đã qua. Chút mùi gỗ, chút mùi thức ăn bình dị, chút âm sắc nhạc dân tộc hòa cùng những bài chòi vang lên. Tự dưng, muốn bé lại như ngày xưa lắm.
Nếu bạn có cơ hội đến Quy Nhơn, nhớ ghé Anh Nhật Gia Viên nhé. Ngồi trên tầng cao, nhấp ngụm trà và nghe chơi chòi thôi cũng thấy cuộc sống thi vị lắm rồi.