Banner Movi
Banner Chuyến Bay Hồi Hương

Sài Gòn tháng 4 - cứ lạc nhau là mất

Chủ nhật, 14/04/2019, 12:00 GMT+7
Sài Gòn - cứ lang thang đi bộ hết ngày này qua ngày khác, lòng thảnh thơi, không một chút mảy may nghĩ ngợi. Mỗi thành phố ta từng đi qua đều rồi sẽ trở thành kí ức đẹp mà khi nhớ lại, lòng ta sẽ ngập tràn bình yên.

Sài Gòn nơi ai đó đã háo hức tìm đến, khám phá rồi ra về với rất nhiều kỉ niệm và cả niềm thương nỗi nhớ. Đó là nơi ta trót cảm nắng một ai đó rồi thấy mùa mưa bỗng hóa dịu dàng. Đó là thành phố ta can đảm khám phá một mình để đối mặt với nỗi cô đơn rồi thấy rằng hoá ra, một mình chẳng có gì đáng sợ cả.
 
 Sài Gòn tháng 4 - cứ lạc nhau là mất
Sài Gòn thương nhớ
 
Tháng 4, Sài Gòn bắt đầu chuỗi ngày ẩm ương với những cơn mưa đến và đi bất chợt khiến người ta không kịp trở tay. Đó cũng là khi những chùm hoa kèn hồng bắt đầu bung nở, làm dịu lại tiết trời oi nồng, nóng bức đầu hạ. Và chẳng biết từ bao giờ, loài hoa này trở thành một phần quen thuộc với người Sài Gòn mỗi độ hè về.
 
Chỉ vài ngày ngắn ngủi đặt chân đến nhưng từng góc phố ta từng dạo qua, từng món ăn ta từng thử, từng quán cà phê ta từng ngồi đều trở nên thật thân thuộc. Tất cả trở thành hồi ức để khi nhớ lại, ai cũng sẽ mỉm cười vì hoá ra mình từng nông nổi, nồng nhiệt như thế. 
 
 Sài Gòn - cứ lạc nhau là mất
Cafe - thức uống quen thuộc ở Sài Gòn

Sài Gòn đón nhận vào lòng thành phố những đứa con từ khắp phương xa đất nước về đây học tập, làm việc, sinh sống. Sự ồn ã, cảnh đường xe tấp nập, cảnh xuyên tắc đường thường làm những người mới đến cảm thấy ngột ngạt, bức bối. Khi dần quen với thành phố người ta có thể thoải mái đi trên những con đường đông đúc người xe, theo từng dòng xe qua những ngã ba, ngã tư, rồi rẽ vào đâu đó trong những hẻm nhỏ.
 
Sài Gòn xô bồ quá, Sài Gòn này tưởng chừng như đơn giản như hai ta vẫn nghĩ nhưng thực ra vô cùng phức tạp, rối ren và cả những bất an không lối thoát. Những ngả đường chằng chịt, tấp nập xe cộ ồn ào, những con người khắp mọi miền mang theo những phong tục, những văn hóa, ẩm thực khác nhau khiến Sài Gòn trở nên thật đa dạng.
 
 Sài Gòn tháng 4 - cứ lạc nhau là mất
Sài Gòn đón bao người mọi miền về đây

Sài Gòn làm ấm lòng những người phương xa bằng những cách gọi gần gũi, những người lớn tuổi gặp bất kỳ thanh niên nào cũng gọi “con”, xưng “dì”, như đi xa mà tìm được về nhà, người Sài Gòn có cái chân tình dễ thương, họ luôn sẵn sàng giúp đỡ những người xa lạ, chỉ cần đáp lại bằng một nụ cười thân thiện.
 
Người ta nói Sài Gòn không biết buồn và là thành phố không ngủ,  vì Sài Gòn luôn rộn ràng từ sáng tới đêm, ban ngày tấp nập với cuộc sống công việc, với những con đường tấp nập người xe. Đêm về Sài Gòn lại càng thêm rực rỡ, quyến rũ, thay cho mình chiếc áo gợi cảm dưới những ánh đèn muôn màu hòa vào những cuộc vui cùng bạn bè, những cuộc hẹn hò đầy tình tứ .
 
 Sài Gòn tháng 4 - cứ lạc nhau là mất
Sài Gòn thành phố không ngủ
 
Sài Gòn làm người ta nhớ nhất là những cơn mưa. Những cơn mưa bất chợt, không chuyển trời, mây mù, không mưa rả rích ngày đêm, dai dẳng, mà chỉ vội đến, vội đi, nhanh chóng, như tưới mát cho thành phố oi ả, như điểm xuyến thêm sự tươi mới trên những tán cây già trong thành phố. Những cơn mưa ngang qua bất ngờ, mọi người hối hả chạy đến nấp dưới mái hiên nào đó, hay dầm mưa để cảm nhận chút mát mẻ. Mưa Sài Gòn làm dịu đi những lo toan, những muộn phiền, mang đến một chút thi vị rồi mau tạnh để tất cả lại quay lại với nhịp sống nhanh.
 
Sài Gòn là vậy đó, ồn ã, nóng nực, bận rộn, hối hả, làm người ta bực bội, giận vì không tìm được một chút yên tĩnh. Nhưng cũng buồn lắm nếu như người ta trở nên thảnh thơi, lại cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó như đã thân quen, cái sự náo nhiệt đã không thể thay đổi của nơi đây. Cứ như vậy, giữa những phố phường Sài Gòn ai đó đã yêu nhau, ai đó đã chia tay, ai đó đã rời xa thành phố. Nhưng tình yêu Sài Gòn đâu đó trong tim cứ thế lớn dần, không hiểu vì yêu ai hay yêu một thành phố.
 
 Sài Gòn tháng 4 - cứ lạc nhau là mất
Mưa Sài Gòn
 
Sài Gòn lạc nhau là mất
Kẻ ở người đi lối vô tình...
 
Nhưng có một điều thật lạ là cứ hễ càng tìm cách trốn tránh, thì khi đã ở một nơi khác, ta lại nhớ Sài Gòn khôn nguôi.Vì nơi ấy có một người ta thương tận cùng. Sài Gòn không của riêng ai, nhưng ai cũng có Sài Gòn của riêng mình.
 
Đặng Phương
Theo Báo Du lịch