Có hằng trăm nghìn cách làm cây bút màu tô điểm cho cuộc sống, và giúp bạn tìm thấy niềm hứng khởi mỗi ngày.
Có 1 cậu bé hằng ngày chăm chút cẩn thận cho mấy cây đỗ đen trồng trong cái vỏ hộp sữa chua như đang vun trồng hy vọng.
Bà nội tôi có thói quen nhặt nhạnh những thứ bỏ đi trong nhà để bán đồng nát. Từ giấy báo cũ, vỏ hộp bánh kẹo đến chai nhựa, vỏ lon...đều được bà thu gom, phân loại rồi buộc gọn thành từng bó để ở góc sân. Bà để dành số tiền bán đồng nát vào riêng 1 chiếc hộp rồi lâu lâu dùng số tiền đó mua 1 chậu cây cảnh đặt trên sân thượng. Không muốn bà phải mất công, nhiều lần bố mẹ tôi xin phép được mua biếu bà mấy chậu hoa thật đẹp, cũng có đáng bao nhiêu đâu nhưng bà không đồng ý. Bà vẫn giữ thói quen của mình vì quan trọng là bà tìm thấy niềm vui trong đó. Có lần bà nói vui với tôi rằng "Cún thấy bà có giống dũng sĩ bảo vệ môi trường không?" rồi cả hai bà cháu cùng cười.
Bố tôi là bác sĩ. Ông thường kể cho tôi nghe câu chuyện về những bệnh nhi phải nằm điều trị dài ngày ở bệnh viện. Có 1 cô bé ngày nào cũng gấp những ngôi sao và những con hạc giấy rồi thả chúng vào 1 chiếc lọ thủy tinh như thả vào đó cả những điều ước. Có 1 cậu bé hằng ngày chăm chút cẩn thận cho mấy cây đỗ đen trồng trong cái vỏ hộp sữa chua như đang vun trồng hy vọng. Chúng đều tin rằng làm như thế có thể khiến may mắn mỉm cười với bệnh tình của mình. Còn bố tôi bảo rằng có thể những việc làm ấy không đem đến điều kì diệu nhưng ít nhất cũng khiến chuỗi ngày phải đối mặt bệnh tật của lũ trẻ trở nên nhẹ nhàng và đỡ tẻ nhạt hơn.
Trong series phim hài nổi tiếng "Ngài Bean", tôi rất nhớ 1 tập phim có nội dung: "Vào dịp Giáng sinh, vì không có ai tặng thiệp cho mình nên nhân vật Bean đã tự mua thiệp, ghi lời chúc rồi đi ra ngoài thả chúng qua khe cửa vào nhà mình. Sau đó, anh ta bước vào nhà, tỏ ra rất ngạc nhiên và hạnh phúc khi nhìn thấy những tấm thiệp như thể có ai đó gửi tặng mình vậy". Khi xem phim, tôi không khỏi bật cười vì sự ngây ngô của Bean. Nhưng ngẫm lại, tôi thấy mấy ai có được sự lạc quan như thế.
Vậy là bằng cách này hay cách khác, những người tôi vừa kể trên đã khéo léo tô màu cho cuộc sống của mình.
Bên cạnh đó, tôi cũng biết không ít người luôn than vãn rằng họ ngập đầu trong công việc, không có thời gian cho bản thân. Hay thỉnh thoảng, tôi lại nhận được những tin nhắn từ mấy đứa bạn với nội dung đại loại như "Chán quá mày ơi! Chẳng biết làm gì bây giờ. Sao cuộc sống nhạt nhẽo thế này?". Dần dần, tôi nhận ra rằng vấn đề họ gặp phải là chưa biết cách tô màu cho bức tranh mang tên "Cuộc Sống". Bức tranh ấy hoặc chỉ phủ 1 màu đơn điệu hoặc còn quá nhiều mảng trống chưa được lấp đầy. Nhưng mọi việc có thực sự khó khăn đến thế?
Đã bao giờ bạn thử tô màu cho cuộc sống của mình bằng cách quan tâm đến người thân nhiều hơn như bất ngờ hôn chụt vào má mẹ 1 cái, tranh phần của mẹ pha cho bố tách cà phê buổi sáng, sắp xếp lại tủ quần áo luôn bị lộn tung của nhóc em... Cũng có thể là tự làm mới cuộc sống bằng cách thắt dây giày hoặc buộc tóc theo 1 kiểu khác mọi ngày, đổi hình nền và nhạc chuông điện thoại... Và còn cả yêu thương bản thân như uống đủ nước mỗi ngày, nhìn vào gương mỉm cười thật tươi mỗi sáng thức dậy, nghêu ngao hát 1 đoạn nhạc yêu thích...
Bạn thấy không? Có tới hằng trăm hàng nghìn cách đơn giản và lành mạnh sẵn sàng làm cây bút sáp màu tô điểm cho cuộc sống và giúp bạn tìm thấy niềm hứng khởi mỗi ngày. Chúng không làm tốn của bạn quá nhiều thời gian, công sức và tiền bạc nhưng hiệu quả mà chúng đem lại thì không nhỏ chút nào đâu nhé. Hãy tin rằng cuộc sống của bạn có phải 1 bức tranh sinh động đầy màu sắc hay không đều do chính đôi bàn tay của bạn tạo nên.
Ngay chính bản thân tôi khi đặt tay lên bàn phím gõ những dòng này và gửi tới tờ báo yêu thích - chiếc cầu nối giúp mọi người chia sẻ suy nghĩ thì tôi có cảm giác cũng đang tô 1 màu sắc mới vào bức tranh của mình vậy. Cảm giác ấy thật sảng khoái.
Còn bạn, bạn cũng muốn thử chứ?