Trong một chương trình truyền hình thực tế, nam diễn viên, ca sĩ đến từ Đài Loan - Tô Hữu Bằng đã từng chia sẻ về quá khứ khó quên của mình.
Tô Hữu Bằng tiết lộ rằng, từ thời còn đi học, anh đã tham gia vào ban nhạc Tiểu Hổ Đội cùng với 2 thành viên khác là Trần Chí Bằng và Ngô Kỳ Long với biệt danh là Quái Quái Hổ. Thời gian đó, anh thường xuyên phải tập luyện đến tối muộn, về nhà vào lúc nửa đêm.
Trên đường, thỉnh thoảng anh vô tình gặp hàng xóm hoặc người quen quanh khu nhà, họ đều nhíu mày gặng hỏi: “Đây không phải Tiểu Bằng sao? Tại sao muộn thế này vẫn còn lang thang ngoài đường thế?”
Bị mắc kẹt bởi áp lực của dư luận trong một thời gian dài, Tô Hữu Bằng chỉ có thể sống theo cách mà mọi người mong đợi. Anh luôn cố đáp ứng mọi kỳ vọng của người khác, làm việc và học tập trái với ý nguyện của bản thân mình. Phải mất rất nhiều thời gian, anh mới nhận ra cuộc đời như vậy hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì, cần quyết tâm thay đổi, đi tìm lại chính mình.
Có một quy luật gọi là Luật Hoa Sen. Hãy tưởng tượng ra trong một đầm sen rộng lớn, số lượng hoa sen nở trong ngày đầu tiên rất ít, chỉ lẻ tẻ vài bông trên đầu ngón tay. Sau đó, đến ngày thứ hai, số lượng hoa sen nở đã tăng gấp đôi so với trước đó. Vậy nếu chúng ta giả sử sau 30 ngày, tất cả hoa sen trong hồ sẽ nở rộ toàn bộ thì bạn có biết, vào ngày bao nhiêu, một nửa số hoa sen trong hồ sẽ nở hay không?
Câu trả lời không phải ngày thứ 15 ngày, mà thực sự là vào ngày thứ 29. Nói cách khác, chỉ có sự kiên trì tồn tại đến cuối cùng mới đạt được kết quả toàn vẹn nhất. Nếu bạn mệt mỏi, dừng chân ở ngay ngày thứ 29 thì kết quả bạn nhận được chỉ được tới 50% thôi. Cách biệt 1 ngày cũng là cách biệt trên trời dưới đất. Và cũng chính một ngày đó quyết định chúng ta có thể chạm tới thành công hay không.
Thông qua quy luật này, người ta mới hiểu rằng, chỉ vận may và trí thông minh cũng không thể làm nên thành tựu xuất sắc, điều chúng ta cần nhất đó là sự kiên trì và bền bỉ hướng đến một mục tiêu đến cùng.
Đôi khi chúng ta cần biết rằng, bạn hướng tới mục tiêu như thế nào, bạn sẽ có cuộc sống như thế. Trong một cuộc nghiên cứu theo dõi từ đại học Harvard được thực hiện trong vòng 25 năm đối với một nhóm người trẻ, khi bỏ qua các điều kiện khách quan như trí tuệ, giáo dục, môi trường, họ nhận ra rằng: 3% những người có mục tiêu lâu dài rõ ràng đã làm việc chăm chỉ, phấn đấu liên tục theo 1 phương hướng duy nhất trong suốt 25 năm, hầu hết họ đã trở thành chuyên gia trong các lĩnh vực của xã hội.
10% nhóm người có mục tiêu ngắn hạn rõ ràng đã liên tục làm mới chính mình, đạt được nhiều thành tựu khác nhau sau 25 năm, và trở thành nhân vật ưu tú trong nhiều ngành nghề.
60% những người có mục tiêu mơ hồ sẽ chỉ sống và làm việc ổn định trong xã hội trung và hạ tầng, không có thành tích đặc biệt gì. 27% còn lại không có mục tiêu, không có phương hướng để phấn đấu thì 25 năm sau, những gì họ đạt được nhiều nhất là số lần oán trời trách đất sao không cho bản thân “cơ hội” để đổi đời.
Rõ ràng, có mục tiêu chưa chắc bạn đã thành công, nhưng không có mục tiêu, chắc chắn bạn sẽ thất bại. Điều đáng sợ nhất trong cuộc sống không phải bạn làm sai điều gì, mà chính là việc bạn đã chẳng làm gì cả vì sợ sai.
Dương Dương - Dulichvietnam.com.vn
Theo Báo Thể thao Việt Nam