Hà Nội – thành phố dịu dàng và thật biết cách gây thương nhớ cho ai đó mỗi lần đi xa. Mỗi một vẻ đẹp của “cô gái” ấy đều khiến cho tôi rung động: hương vị món ăn của cô ấy, mùi hương cô ấy tỏa ra, từng góc phố thân thuộc nơi tôi từng đi qua. Nhưng nhớ nhất thì chắc có lẽ là Hà Nội mùa thay lá.
Hà Nội mùa thay lá “tình bể bình” như thế này đây
Bức tranh đầy màu sắc mang tên Hà Nội mùa xuân
“Xuân đã về chưa Hà Nội ơi
Ta về lồng lộng gió lưng trời
Sông Hồng bỗng đỏ như ngày ấy
Nửa dường nhung nhớ, nửa xa xôi…”
(Trích Xuân Hà Nội – Thanh Trắc Nguyễn Văn)
Bạn có biết không, Hà Nội mùa xuân là sự chuyển biến nhẹ nhàng của thiên nhiên, đất trời. Cây cỏ, hoa lá khẽ “cựa mình” để hoàn thành sứ mệnh khoe sắc. Loài hoa nào cũng cố gắng phô ra được hết vẻ đẹp vốn có của chúng. Hòa vào bức tranh phong cảnh đầy màu sắc ấy là cái se se lạnh của mùa đông còn sót lại khiến cho tâm hồn mỗi người chợt đong đầy cảm xúc.
Dạo vài vòng trên con phố nhỏ, hít hà cái mùi hương tự nhiên từ hoa cỏ, ngắm nhìn vài mầm non tí hon mới nhú ra từ cành cây để đón chào ánh nắng ban mai,… Bạn sẽ chợt nhận ra tâm hồn mình bình yên và ấm áp đến lạ.
Xuân đến cũng là lúc người ta vội vàng trở về quê hương cho kịp đón cái Tết bên những người thân yêu. Đi xa, bề bộn công việc cả năm rồi thì giờ là lúc nghỉ ngơi, lên kế hoạch cho năm mới thành công hơn nữa.
Hà Nội mùa hạ cùng những bản tình ca dạt dào cảm xúc
Hoa phượng rơi rồi kìa cô học trò nhỏ. Mùa hạ khó tính hơn một chút khi mang cái nắng chói chang ra thử thách lòng người. “Cô gái” ấy dạo này đang giận dỗi điều gì mà lại “đỏng đảnh” thế. Phải chăng cô buồn vì ai đó đi xa mà chẳng để lại lời nhắn khi nào quay về. Cũng phải thôi, ai rồi cũng đều sẽ thay đổi mà.
Nhưng cô có giận ai lâu bao giờ. Mùa hạ mang những “người bạn đáng yêu” đến chơi với chúng ta. Nào là hoa sen, bằng lăng tím, phượng vĩ, muồng hoàng yến,… chẳng phải tất cả chúng đều rực rỡ nhất vào ba tháng hè hay sao. Bạn đã được no căng bụng với những quán ăn vặt ở Hà Nội “ngon quên lối về” chưa, nếu chưa thì phải thử ngay.
Nói thế thôi chứ Hà Nội mùa hạ cũng có những ngày nắng thật đẹp. Nắng chỉ nhẹ nhàng, vừa đủ để làm xoa dịu đáy lòng những ai đang tổn thương. Ấy thế mà cái nắng ấy khiến bao kẻ cứ say mê, chờ ngóng mãi mới được chiêm ngưỡng.
Mùa thu Hà Nội và vẻ đẹp lay động lòng người
Hình như Hà Nội mùa thay lá được thể hiện rõ nhất khi thu đến. Có điều gì ở đó mà cứ làm ta “say”. Những con đường lá vàng lãng mạn như phim Hàn Quốc, cơn gió mát mẻ từ phương nào ghé qua hay mùi hoa sữa quen thuộc chợt xông vào mũi,… Tất cả chúng đều tạo nên một mùa thu Hà Nội rất riêng, không lẫn vào đâu được.
“Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về…”
(Trích Sang thu – Hữu Thỉnh)
Bởi vì Hà Nội mùa thay lá đẹp đến thế nên lòng người cũng dễ rung động. Bao bài thơ, câu hát đã được sinh ra trong cái thời tiết dễ chịu như này. Hà Nội có biết không, bao mối tình đẹp được “cậu” làm mối đấy. Cảm ơn “cậu” vì đã giúp tớ không cô đơn.
Hà Nội mùa đông sao có thể thiếu những tâm hồn “có nắng”
“Anh ơi gió lạnh gần kề
Anh mau thu xếp mà về bên em”
Hay
“Anh ơi, nắng ấm xa rồi
Đông sang, gió lạnh, em cần anh thôi”
Đó đều là những câu các bạn trẻ hay bông đùa thả thính nhau trên các trang mạng xã hội. Người ta thường nói mùa đông ở Hà Nội rất lạnh nên sẽ cô đơn lắm nếu như không có một bàn tay bên cạnh.
Những nhánh cây trên cành mới ngày nào còn xum xuê hoa lá mà giờ đây đã trơ trọi, chẳng còn lại mấy chiếc lá. Có cơn mưa phùn bất chợt khiến cho không gian chìm vào tĩnh mịch. Cơn gió heo may từ đâu đến tràn vào khắp mọi ngóc ngách phố phường. Một Hà Nội với phong vị thật khác mà hình như lâu rồi ta mới cảm nhận được.
Hà Nội các mùa khác dịu dàng vậy mà mùa đông lại “khó chiều” quá. Có ngày tâm hồn ta bay bổng, muốn đi chơi đôi chút thì mưa lại cứ rơi. Còn những khi ta buồn rầu thì sao lại nắng đẹp như thế. Vậy mới nói, mùa đông cần lắm một “tâm hồn có nắng”.
Thật khó có ngòi bút hay ngôn từ nào diễn tả được hết cái đặc sắc của Hà Nội mùa thay lá. Vì mùa nào cũng đều có sức hút và phong cách riêng mà không thành phố nào có được. Ai đã có “một nửa” bên cạnh thì hãy giữ thật chặt. Ai chưa có người thương thì tôi rất muốn tặng bạn câu này:
“Hà Nội mùa này đẹp đến vậy, cùng em ngắm có được không anh?”
Hạnh Nhân (Tổng hợp)
Xem thêm: