Miền Tây xứ Nghệ đón chúng tôi bằng cái nắng chói chang như táp vào mặt, nhưng lại vỗ về bằng bầu không khí mát lành, dễ chịu của miền quê và một thác nước hoang sợ, đẹp như mơ với tên gọi lạ lùng “Đừng Buông Tay” ở vùng biên giới Nhôn Mai, huyện Tương Dương.
Từ quốc lộ 16 đi xuống thác nước này chỉ chừng 50 mét và đoạn đường này được xây thành các bậc tam cấp rất thuận tiện. Thực ra, ngọn thác này có tên là Nha Vang, trong tiếng Thái nghĩa là "Đừng buông tay" .
Từ quốc lộ 16 đi xuống thác nước này chỉ chừng 50 mét và đoạn đường này được xây thành các bậc tam cấp rất thuận tiện.
Mới được phát hiện cách đây không lâu nên thác nước này còn khá vắng khách và đầy đá tảng lô xô, bao bọc xung quanh là những vách đá dựng đứng được thiên nhiên đẽo gọt thành những nấc thang có thể trèo lên được.
Thác nước đầy đá tảng lô xô, bao bọc xung quanh là những vách đá dựng đứng được thiên nhiên đẽo gọt thành những nấc thang có thể trèo lên được.
Ở phía tầng trên của thác có ba luồng nước chảy xuống ầm ấm, bọt tung trắng xoá. Nhưng chúng tôi vẫn mê nhất nhánh lan rừng hay chùm cây dương xỉ trên vách đá cheo leo, nhỏ nhắn thôi nhưng chúng mọc đẹp như tranh vẽ.
Ở phía tầng trên của thác có ba luồng nước chảy xuống ầm ấm, bọt tung trắng xoá.
Điều làm tôi yêu ngọn thác này còn hơn lúc mới đến là những nỏm đá xinh xắn, nhô lên như những chiếc hộp tam giác, nằm chen nhau giữa dòng nước mát lành, trắng xoá... như vừa bước ra từ truyện cổ tích xa xưa.
Điều làm tôi yêu ngọn thác này còn hơn lúc mới đến là những nỏm đá xinh xắ, nhô lên như những chiếc hộp tam giác, nằm chen nhau giữa dòng nước mát lành.
Chưa hết, phía trên vách còn có những rặng cây xanh rì, nằm rủ xuống, xếp hàng lười biếng, in bóng xuống mặt nước trong xanh, phẳng lặng…. Và tất cả những nét hoang sơ ấy làm tôi thấy bình yên quá đỗi.